Tập 3: Mùi cà phê trong ký ức

An ngồi lặng yên trước chiếc bàn gỗ cũ trong quán cà phê của mẹ. Cảm giác thân thuộc trở lại, khi cô ngửi thấy mùi cà phê quen thuộc – mùi mà mỗi sáng, ông ngoại vẫn thường pha và mang ra cho ba mẹ cô. Đó là một mùi cà phê đậm, thơm lừng, nhưng lại có chút đắng đắng của thời gian.
Mùi cà phê gợi cho An nhiều thứ lắm. Không chỉ là hương vị, mà là một ký ức không thể quên về những buổi sáng, khi ông ngoại ngồi chờ mẹ pha cà phê, nói về những giấc mơ của ông. Mỗi tách cà phê ấy là một lời hứa, một niềm hy vọng vào ngày mai.

Cà phê – đôi khi là thứ duy nhất giúp ký ức hiện về rõ ràng nhất.